Bài thơ : Mẹ ơi – Nhân ngày của mẹ !
Mẹ ơi
Mỗi hành trình con đi công tác
Mẹ ở nhà man mác lo âu
Mẹ ở nhà trăm nỗi ngàn sầu… đau đáu chăm lo cho các cháu nhỏ lớn khôn
Từng giọt mồ hôi trộn với nước mắt
Hao gầy vắt qua thời gian
Tượng đài Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Thứ tỉnh Quảng Nam (1904 – 2010)
Có những ý trí quật cường vượt lên sự cam chịu
Có những trái ngang thui thủi trên đường đời
Mẹ vẫn dìu dắt anh em con nơi tận cùng khổ cực
Tức tưởi để cho con cái ấm cái no…cái chữ tròn đời
Để có một gia đình bình an như mong đợi
Vậy mà mẹ ơi
Có những lúc con bức bối
Có những lúc con xối xả
Trút hoả lên người mẹ
Có những lúc mẹ tủi lòng mẹ vẫn lặng nghe
Có những lúc nước mắt nhè nhẹ tuôn không che dấu được cảm xúc
Có những lúc con thật vô tâm
Nhưng vẫn bao lần mẹ không giận
Vẫn đầy ắp yêu thương!!!
Nơi nào giọt mồ hôi mẹ rơi là nơi đó thơm nồng
ấm lòng con mãi đó
Thế giới có bao dung cũng không trải đều bằng đôi bàn tay mẹ
Tuy rằng có ngón ngắn ngón dài hai bên chẳng giống nhau
Con nhớ lại:
Cũng là lúc mẹ đau vì tai nạn
Cũng là lúc oan trái ập xuống nhà ta
Con đi học xa tin báo về vỡ oà trong tiếng nấc
Con nhìn giấc ngủ mẹ đớn đau
Con biết bao nỗi vất vả tận cùng hơn nửa đời mẹ vật lộn…
Biết bao cơn ác mộng chốn hoang vu rừng sâu nước độc của sự sống sinh tồn
Những bữa cơm tối vồn vã mẹ lại đi quốc đất ban đêm
Mỗi ngày mỗi tháng… mỗi đêm… thêm bao giọt mồ hôi nhọc nhằn không đếm nổi…
Sự hy sinh không đổi lấy thanh xuân
Sự hy sinh vượt lên trên cả gian truân
Bao lần mẹ chết bao lần mẹ sống lại để vươn tiếp sự sống bởi tình thương không bến không bờ…
Thương con không chỗ … bơ vơ
Thương cháu không chỗ nương nhờ cạnh ai
Mẹ lại tiếp tục sống!
Mẹ ơi!
Vẫn là ánh mắt là đôi tai
Vẫn là vòng tay âu yếm hai bờ bến yêu
Mẹ ơi trăm lỗi ngàn điều
Con đây bất hiếu bao nhiêu nỗi lòng…
Những ngày những tháng những trông mong
“Bề Trên ứng nghiệm mẹ sống trong yên bình!!!”
Mẹ ơi!
Mỗi dáng mỗi hình
Mỗi bữa cơm
Chân cao chân thấp… tay run mắt mờ
Trong giấc mơ cũng như lúc tỉnh
Tình thương nơi mẹ ấp ủ vẫn đợi chờ các con
Chiều thương vương vấn còn đây
Lòng con đau nhói bâng quơ những ngày…
Chiều nay cho những ngày sau…
Nỗi niềm con hiểu bao điều đắng cay !!!
Nhà báo Chu Loan (Tặng Mẹ yêu!)